Không chỉ đổ máu hoặc chết mới là hy sinh, cái giá mà những trinh sát ma túy đã bỏ ra trong những năm tháng tuổi trẻ miệt mài công tác khó mà đo đếm được. Nói về hiện tại và tương lai, họ vẫn chỉ nói 2 từ: "Chấp nhận !".
"Bắt tội phạm ma túy rất khó, lơ là một chút là bọn chúng tự sát vì biết trước sau gì cũng chết. Cũng vì vậy nên chúng chống cự rất ghê, không từ bất cứ một thủ đoạn nào để đối phó, từ mua chuộc đến hăm dọa. Anh em trong đội của chúng tôi đối mặt hằng ngày với việc những tên tội phạm ma túy đưa hàng nắm đô la để được tha. Lúc ấy, chỉ có một mình với tên tội phạm, nếu không đủ bản lĩnh là sa ngã ngay. Bắt được những tội phạm ma túy chưa phải là hết, phải làm sao bảo đảm được chúng vẫn nguyên vẹn, khỏe mạnh để chịu sự trừng trị của pháp luật. Có những tên tội phạm chúng tôi phải phục vụ từng li, từng tí... hễ bệnh là chúng tôi phải mời bác sĩ lập tức; đi nhà vệ sinh chúng tôi cũng phải vào theo... Mà đâu phải những đối tượng này chịu để yên cho mình phục vụ, chỉ cần có cơ hội là giở giọng khiêu khích!" - anh Nguyễn Hữu Toàn, đội trưởng một đội trinh sát thuộc Phòng PC17 kể.
Công việc của những trinh sát PC17 thường là bóc gỡ những đường dây ma túy liên tỉnh, xuyên quốc gia. Những ông trùm các đường dây ma túy này chẳng bao giờ đi giao nhận hàng lơ ngơ ngoài đường, trái lại họ luôn có một vỏ bọc hết sức "lương thiện và khả kính" như những công dân chân chính nhất. Những trinh sát ma túy phải làm mọi cách thu thập tất cả những thông tin, chứng cứ cần thiết cho việc bắt giam vị công dân "có vấn đề" kia. Từ việc kiên trì theo dõi liên tục cho đến việc phải tung ra những đòn "cân não" để các con mồi tự sa lưới pháp luật. Đi từ chỗ không đến có là việc không đơn giản. Mà, những kẻ đã chọn nghề buôn ma túy để làm giàu thì 100% là những tên liều mạng và tinh quái, luôn luôn cảnh giác - kể cả trong lúc ngủ. "Tóm lại, trinh sát ma túy là phải nhiệt tình, trung thành và chịu đựng!" - thượng tá Lê Thanh Liêm, Trưởng phòng PC17, kết luận.